K54A3 - Students of A3


Join the forum, it's quick and easy

K54A3 - Students of A3
K54A3 - Students of A3
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» tớ vẫn rất thích cái 4rum này :)
by nhokbun_ko0l_9x Wed 08 Jun 2022, 10:43 am

» Phần mềm thống kê R
by votrinhthanhngan Thu 06 Mar 2014, 12:35 pm

» Khai giảng lớp luyện thi N2 và N3 tại Trung tâm Nhật Ngữ Top Globis
by tuquynh Sat 11 Feb 2012, 10:16 am

» kho link torrent các film nổi tiếng cập nhật tới ngày 11-3-09
by changkho297 Sun 27 Nov 2011, 1:34 am

» Tuổi thơ dữ dội - Phùng Quán
by buithainam Fri 14 Oct 2011, 7:19 pm

» Thông báo của lớp trưởng!
by Dâm Sat 08 Oct 2011, 8:33 am

» Hướng dẫn cài đặt và sử dụng các phần mềm chạy Java!!!!
by tiep.coi Fri 07 Oct 2011, 4:30 pm

» K54A3's FOOTBALL TEAM VERSION 2012
by tiep.coi Fri 07 Oct 2011, 4:13 pm

» Thông báo về lịch học Chính trị đợt 2
by Dâm Fri 30 Sep 2011, 10:51 pm

» danh sách bị buộc thôi học
by Dâm Sun 11 Sep 2011, 10:14 pm

April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     

Calendar Calendar


melody of rain!

Go down

melody of rain! Empty melody of rain!

Bài gửi by vuthutrangkhtn Tue 01 Jun 2010, 11:11 am

[You must be registered and logged in to see this link.]
Melody of rain!

Hãy nhắm mắt lại…

Hãy để lại sau lưng tất cả những suy nghĩ đang lẩn quẩn trong đầu bạn
Hãy lắng nghe, hãy cảm nhận
Hãy cứ thả lỏng để những thanh âm du dương, trầm bổng của nó chắp cho bạn đôi cánh
Khi nốt cuối cùng của bản nhạc vang lên, bạn sẽ hiểu vì sao tôi lại si mê những giai điệu ấy đến thế
Hãy cứ thả lỏng để những thanh âm du dương, trầm bổng của nó chắp cho bạn đôi cánh…

Tên của bản nhạc là “Melody of Rain”, nghĩa là “Giai điệu mưa”, chỉ là một bản hòa tấu trong hàng trăm tác phẩm của nghệ sĩ Bandari nào đó. Bandari? Một cái tên khá xa lạ với một kẻ chẳng bao giờ quan tâm tới âm nhạc như tôi.

Bạn bè thường bảo tôi lập dị vì tôi gần chai sạn với âm nhạc và chẳng biết thức thời. Tôi luôn dành cho những ca sĩ họ thần tượng bằng những cái bĩu môi bất cần và đáp lại những bản nhạc mà họ cho là khá “hot” bằng những tiếng thở dài. Họ bảo rằng những người như tôi là khắc tinh của âm nhạc, bởi những kẻ như tôi sẽ giết chết âm nhạc bằng sự vô tâm và thờ ơ của mình, bằng kiến thức âm nhạc thô thiển tới nghèo nàn của mình. Họ không hề chịu hiểu rằng tôi tỏ ra như vậy bởi tôi không thể cảm được, không thể hiểu được thứ âm nhạc mà họ tôn sùng như một tín ngưỡng ấy.

Tôi cũng đã từng tự hỏi: lẽ nào mình vô cảm thật sao? Nhưng rồi cũng có lúc tôi cho mình được câu trả lời…

Tôi không phải là bạn, tôi không biết cảm giác của bạn lúc này là gì. Nhưng bạn biết không, khi lần đầu nghe được những giai điệu của “Melody of Rain”, tôi như một kẻ đi lạc trong bóng tối rồi vô tình tìm thấy tia hy vọng từ ánh sáng leo loét nơi cuối đường hầm. Nó giúp tôi nhận ra tôi không hề vô cảm, tôi cũng bình thường như bất cứ ai. Và tôi thấy mình thật ngu ngốc khi lại có lúc đã để cho những lời thị phi của người khác khiến mình nghi ngờ chính bản thân mình.

Sẽ không ai hiểu ta bằng chính ta!

Người ta cảm nhận âm nhạc theo nhiều cách khác nhau. Tôi không phải là bạn, tôi không thể biết thứ cảm giác mà bạn đang có. Còn cái tôi cảm nhận được đây… rất đơn giản, rất bình dị…

Êm ái…
Dịu dàng…
Đơn thuần…
Tĩnh lặng…
Thanh bình…

Tôi cảm nhận trong từng nốt nhạc có những âm thanh “tí tách, tí tách” khe khẽ của cơn mưa đang tạnh dần.
Tôi cảm nhận được tiếng chim non líu ríu gọi mẹ trong âm thanh vi vu của gió.
Tôi như thấy một khung cảnh của ngày tàn, bóng tối xen kẻ ánh nắng chiếu rọi lên những gương mặt trẻ thơ tươi cười hồn nhiên, và rồi trong không trung lúc này, tiếng côn trùng đang réo rắc gọi nhau…

Ngày thật sự đã tàn…
Đêm xuống, rồi mưa tạnh…
Sao sáng cả bầu trời…

Lãng mạn quá hả?... Ừ, thì lãng mạn. Đôi lúc người ta dù chai sạn cách mấy cũng cần nêm thêm chút gia vị mang tên lãng mạn để có thể đủ sức đề kháng với sự cằn cõi, sự bừa bộn của cuộc đời…

Tôi không phải là bạn, tôi không thể biết thứ cảm giác mà bạn đang có...

Tôi không phải là bạn, tôi không thể bắt ép bạn phải yêu bản nhạc ấy như tôi đã yêu. Và bởi bạn không phải là tôi, bạn sẽ không hiểu vì sao tôi có thể bỏ ra hàng giờ đồng hồ mỗi ngày chỉ để nghe đi nghe lại một bản nhạc duy nhất. Tôi yêu những giai điệu của “Melody of Rain”, tôi bị nó mê hoặc bằng một thứ ma lực kỳ lạ mà tôi không thể gọi tên. Khi những âm thanh của nó vang lên, trong tôi hiện lên kí ức về một cánh đồng trải rộng tới mênh mông đang trút dần lớp áo cũ kĩ nhờ những cơn mưa.

Tôi nhớ quê tôi mùa lúa chín, tôi nhớ những hôm trời đổ mưa chỉ có thể ngắm nhìn khung trời cao rộng ngoài kia qua song cửa sổ.

Tôi nhớ những bọt bong bóng nổi trên mặt con sông sau nhà những hôm trốn mẹ tắm sông cùng lũ bạn.

Và ngay lúc này đây, tôi cũng đang nhớ da diết những ngày lon ton theo ngoại ra vườn hái rau đắng nấu canh chua, rồi bỗng những cơn mưa bất chợt từ đâu ồ ạt lùa về, mang theo gió lạnh khiến những đốm da đồi mồi của ngoại khẽ rung rung…

Tôi nhớ, và tôi khó.

Thật là ủy mị phải không…? Tôi chúa ghét sự ủy mị… Nhưng biết sao được, khi mà trong tôi còn một kí ức thật đẹp tôi chưa kịp đặt tên!

(Bài viết của Tiểu Hổ Bivian)
vuthutrangkhtn
vuthutrangkhtn

Tổng số bài gửi : 69
thanks : 0
Join date : 02/04/2010
Age : 32
Đến từ : Ninh Buồn

http://myblog.com.vn/familyilove

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết